Dựa trên các nghiên cứu trước đây kết hợp phỏng vấn chuyên gia và khảo sát các bên liên quan, Báo cáo do Cyrill Martin, chuyên gia chính sách tổ chức OceanCare, Canada cùng đồng nghiệp thực hiện khẳng định hoạt động khai thác dưới biển sâu có thể tác động đến các loài sinh vật sống từ bề mặt đến đáy biển, trong đó các loài sống ở biển sâu đặc biệt dễ bị tổn thương vì chúng sử dụng âm thanh tự nhiên để thực hiện các chức năng như phát hiện thức ăn và không quen với tiếng ồn nhân tạo ở cự ly gần. Nhiều loài sống ở biển sâu là loài không cuống nên không thể tránh được tiếng ồn do hoạt động khai thác tại khu vực này. Ngay với các loài di cư như cá voi, cá heo, rùa cũng có thể bị ảnh hưởng dù chúng chỉ đi qua khu vực khai thác để kiếm ăn hoặc sinh sản.
Riêng với cá heo, theo Lindy Weilgart, chuyên gia ô nhiễm tiếng ồn Đại học Dalhousie, Canada, cá heo tiếp nhận âm thanh qua hàm dưới nên bị tác động rất rõ bởi tiếng ồn nhân tạo, tựa như toàn thân chúng bị ngập chìm trong âm thanh vậy. Phản ứng chung của các loài cá voi, cá heo khi bị tiếng ồn nhân tạo tác động có thể là ngừng kiếm ăn và giao tiếp hoặc trở nên mất phương hướng và mắc cạn vào bờ, như trường hợp xảy ra với bầy cá voi đầu dừa (Peponocephala electra) tại Madagascar năm 2008. Ngoài ra, tiếng ồn cũng có thể gây tổn thương tai cá Chrysophrys auratus, làm giảm chất lượng ấu trùng cá tuyết (Gadus morhua) và làm suy yếu các loài thực vật thủy sinh như cỏ biển. Đặc biệt, tiếng súng hơi dưới nước gây ra cái chết trên diện rộng ở các loài nhuyễn thể và sinh vật phù du.
Mặc dù có nhiều bằng chứng chứng minh tác động nghiệm trọng của tiếng ồn nhân tạo tới đại dương, tuy nhiên những biện pháp giảm thiểu còn rất hạn chế, đặc biệt là hoạt động khai thác dưới đáy biển vốn gây nhiều tranh cãi bởi một khi được cấp phép, các tập đoàn sẽ khai thác hàng loạt các kim loại như đồng, coban, niken và mangan, gây ra rất nhiều tiếng ồn. Điều đáng nói là ô nhiễm tiếng ồn chỉ là một trong những mối lo điển hình trong hoạt động khai thác đáy biển và cần nghiên cứu sâu hơn để đánh giá toàn bộ tác động cộng hưởng.
Cũng theo nghiên cứu, bề mặt đại dương có thể bị ô nhiễm bởi tiếng ồn từ cánh quạt của thuyền, máy móc trên tàu, kỹ thuật sonar (sử dụng sự lan truyền âm thanh, chủ yếu dưới nước) hoặc máy bay không người lái dưới nước. Ngoài ra, một số hình thức khai thác đáy biển cũng liên quan đến khoan, nạo vét, gây ra sự cộng hưởng tiếng ồn. Nói cách khác, tiếng ồn sẽ ảnh hưởng tới đời sống đại dương từ bề mặt xuyên suốt các cột nước đi xuống tới đáy biển theo cả phương di chuyển ngang và dọc của âm thanh. Đặc biệt, tiếng ồn dưới biển có thể truyền rất xa, lớn hơn nhiều so với trên cạn. Năm 2007, một nghiên cứu thử đặt đầu thu sóng xuống độ sâu 11 km tại rãnh Mariana, rãnh đại dương sâu nhất thế giới, kết quả là thiết bị này vẫn thu được tiếng ồn từ các tàu trên bề mặt cùng các âm thanh tự nhiên như sóng, gió và tiếng cá voi.